支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
一作“杨雄”。西汉文学家、哲学家、语言学家。字子云,蜀郡成都(今属四川)人。汉成帝时为给事黄门郎。王莽称帝后,任太中大夫。早年以辞赋闻名,有《甘泉赋》、《长杨赋》等名篇。晚年研究哲学,仿《论语》和《易经》作《法言》和《太玄》。另有研究语言学的《方言》和吹捧王莽的《剧秦美新》等。明人辑有《扬侍郎集》。
["①簸动,向上播散。如 ~水。~场( cháng )。~汤止沸。②高举,向上。如 ~手。~帆。趾高气~。~眉吐气。③在空中飘动。如 飘~。④称颂,传播。如 ~言。~威。颂~。~弃。~名。⑤姓。"]详细解释
["①阳性的,与“雌”相对。如 ~性。~鸡。~狮。~蕊。~蜂。②强有力的。如 ~壮。~健。~伟。~厚。~浑。~劲。~奇。~踞。~视。~姿。~心。~关。~图。~辩。~才大略。③强有力的人或国家。如 ~杰(a.才能出众的人;b.才能出众)。~俊。英~。枭~。奸~。称~。"]详细解释
fèi fèi yáng yáng
yīng yáng hǔ shì
căo zé yīng xióng
yī wén qián nán dăo yīng xióng hàn
yīng xióng háo jié
yáng yáng dé yì
yáng méi
biāo xióng
yáng zhōu bā guài
yáng huā
jiān xióng
xióng fēi
yáng xiū
yáng huǒ
fú xióng
xióng wèi
yī yáng
yáng měi
wéi àn yì yáng
xióng jùn
xióng yīng
xióng zī sà shuăng
fèng yáng
shī xióng
míng yáng tiān xià
yì qì fēi yáng
xióng fú
yáng què
wū zhī cí xióng
yáng huī
yuè xióng
yáng fēng zhà máo
wén căi fēi yáng
gū xióng shēng zhí
cái xióng dé mào
ào shì qún xióng