支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
抽鞭的声音,指古代官员出行,衙役等执鞭驱令行人回避,以示官威。
策马扬鞭时的响声。亦借指征战。
引宋•黄庭坚 《贾天锡惠宝熏乞诗予以兵卫森画戟燕寝凝清香十字作诗报之》:“雉尾映鞭声,金鑪拂太清。”
引宋•陆游 《出朝天门由小西门归》诗:“澹日向人供帽影,微风傍马助鞭声。”宋•陆游 《题醉中所作草书卷后》诗:“丈夫身在要有立,逆虏运尽行当平;何时夜出 五原 塞,不闻人语闻鞭声。”
["①物体振动时所产生的能引起听觉的波。如 ~音。~带。②消息,音讯。如 ~息。不通~气。③说出来让人知道,扬言,宣称。如 ~明。~辩(公开辩白)。~泪俱下。~嘶力竭。④名誉。如 名~。⑤音乐歌舞。如 ~伎(女乐,古代的歌姬舞女)。~色。"]详细解释
["①驱使牲畜的用具,柔软像绳子。如 ~杆。~长莫及。②用鞭子抽打。如 ~打。~扑。~责。~策。③形状细长类似鞭子的东西。如 教~。④一种古代兵器,铁制有节,无锋刃。如 钢~。竹节~。⑤编连成串的爆竹。如 ~炮。小~。"]详细解释
shēng shì
xiào shēng
shēng shì hào dà
biān chǐ
biān miàn
wàn lài wú shēng
xiù shēng xiù qì
fàng shēng
dī shēng
xún shēng
shēng dài
fù shēng
biān căo
shàn shēng
chàn shēng
yīn shēng rú zhōng
sǐ shēng
huăn shēng gē
xiāo shēng nì yǐng
tóu biān
biān chī luán fèng
biān niú
shēng jiāo
qián shēng
chuán shēng qì
dà yīn xī shēng
shēng yuān
biān xíng
biān shēng
zhēng shēng
xiāo shēng bì yǐng
sān biān jiǔ
fēng shēng hè lèi
míng shēng láng jí
fēi shēng téng shí
yí shēng yú jià