支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
即橘子。因其经霜后成熟,故称。
引唐•孟浩然 《疾馀过龙泉寺精舍》诗:“石渠流雪水,金子耀霜橘。”唐•李群玉 《石门韦明府为致东阳潭石鲫鲙》诗:“俊味品流知第一,更劳霜橘助芳鲜。”宋•汤思退 《菩萨蛮·游水月寺》词:“霜橘半垂黄,征衣尽日香。”
["◎常绿乔木,果实称“橘子”,多汁,味酸甜可食。种子、树叶、果皮均可入药。如 ~红。~络。~黄色。~化为枳(喻人必然受环境的影响而发生变化)。"]详细解释
["①附着在地面或植物上面的微细冰粒,是接近地面的水蒸气冷至摄氏零度以下凝结而成的。如 ~降。~冻。~序(指深秋季节)。~秋。~期。~天。②像霜一样的东西。如 柿~。西瓜~。③形容白色。如 ~鬓。~刃。~锋。④喻高洁。如 ~操(高洁的节操)。~骨。~情。"]详细解释
shuāng lù
shuāng bái
shuāng bìn
shuāng xìn
shuāng dāo
shuāng dí
shuāng lì
shuāng wăn
jú pǔ
shuāng jú
shuāng fēn
shuāng jiăn
shuāng hán
shuāng yàn
shuāng tí
qiăn shuāng
shuāng hóng
shuāng hào
shuāng shōu
shuāng zhàng
shuāng liè
shuāng fă
shuāng jū
shuāng wă
shuāng ruǐ
shuāng wēi
shuāng míng
xián shuāng
fēng huán shuāng bìn
lù wăng shuāng lái
bō jú yún guǐ
hán shuāng lǚ xuě
yín shuāng tàn
shuāng qún
sài xuě qī shuāng