支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指帝王对各地进行抚绥。
引《书·泰誓上》:“天佑下民,作之君,作之师,惟其克相上帝,宠绥四方。”《旧五代史·唐书·庄宗纪》:“朕夙荷丕基,乍平伪室,非不欲宠绥四海,协和万邦。”明•宋濂 《赠高丽张尚书还国记》:“今圣天子在上,雄兵百万,如雷如霆,有抗之者无不殞灭,然於守礼之国必宠绥而怀柔之,唯恐有所不及。”
宠爱而使其安定。
引《书经·泰誓上》:「惟其克相上帝,宠绥四方。」《旧五代史·卷三三·唐书·庄宗本纪七》:「朕夙荷丕基,乍平伪室,非不欲宠绥四海,协和万邦。」
["①爱。如 ~爱。~儿。~信。~幸。得~。失~。争~。②纵容,偏爱。如 别把孩子~坏了。③妾。如 纳~。④推崇。如 尊~。"]详细解释
["①安抚。如 ~抚。~远。~集(安抚和笼络)。~靖(安抚使平静)。②安好。如 顺颂台~(旧时书信用语)。③古代指登车时手挽的索。④古代的旌旗和旒。"]详细解释
jìn suí kàng rì gēn jù dì
fǔ suí wàn fāng
suí suí
shòu chǒng ruò jīng
chǒng chén
suí jí
suí shì
ān suí
jí suí
sàn suí
háo chǒng
qǔ chǒng
gù chǒng
shòu chǒng
chǒng guì
chǒng yù
jīng chǒng
chǒng bá
zhēn chǒng
chǒng rǔ ruò jīng
líng chǒng
guāng chǒng
chǒng yí
shì gōng ào chǒng
chǒng zhāo
shì qiáng yǐ chǒng
tiān chǒng
cí chǒng
chǒng wèi
xū chǒng
bīn suí tiě lù
liú chǒng yī qián
jīn gōng shì chǒng
suí fēn hé shì
chǒng rǔ jiē wàng
fú suí jìng