支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
即仲山甫。
即 仲山甫。周宣王 时的贤臣。后因用以代称贤臣。
引三国 魏 曹操 《善哉行》:“智哉 山甫,相彼 宣王。”晋•卢湛 《赠刘琨》诗:“伊陟 佐 商,山甫 翼 周。”唐•魏知古 《春夜寓直凤阁怀群公》诗:“夙夜怀 山甫,清风咏所思。”
["①地面形成的高耸的部分。如 土~。~崖。~峦。~川。~路。~头。~明水秀。~雨欲来风满楼(喻冲突或战争爆发之前的紧张气氛)。②形状像山的。如 ~墙(人字形房屋两侧的墙壁。亦称“房山”)。③形容大声。如 ~响。~呼万岁。④姓。"]详细解释
["①古代在男子名字下加的美称,后指人的表字(亦作“父”)如 台~(询问别人名号的礼貌用语)。②刚刚,才。如 年~弱冠。惊魂~定。③大:“无田~田”(不要去耕大田)。④姓。"]详细解释
dà xuě shān mài
shān cháng shuǐ yuăn
shān cóng
láng yá shān
shān chuān xiù lì
zhēn shān zhēn shuǐ
bī shàng liáng shān
shān chí
jīng shān
ēn zhòng qiū shān
jiè shān
tī shān háng hăi
shān zūn
qū shān
dú shān
bàn bì jiāng shān
jiăng shān
yuăn shān méi
shì hăi méng shān
yǐ nǐ shān
biān shān
nán zhàng shān
huái shān xiāng líng
shān chuī
nán shān lǜ zōng
jiāng shān yì găi
shān bēng chuān jié
qí dū jué shān
hăi méng shān zhòu
gāo shān yuăn shuǐ
bàn bì shān hé
tāng chí shān zhēn
tái wān shān mài
huǒ shān míng
shān mào yún
xuān yuán zhī shān